Trung tâm đào tạo thiết kế vi mạch Semicon


  • ĐĂNG KÝ TÀI KHOẢN ĐỂ TRUY CẬP NHIỀU TÀI LIỆU HƠN!
  • Create an account
    *
    *
    *
    *
    *
    Fields marked with an asterisk (*) are required.
wafer.jpg

Tâm sự 'đắng cay' ...thay lời cho tất cả ' sinh viên thất nghiệp'

Sau kì nghỉ tết, vòng quay của cuộc sống tiếp diễn như bao ngày. Nhìn mọi người tất bật trong nhịp sống hối hả ấy, lòng tôi chùng lại. Bao nỗi niềm tủi thân và cả sự chịu đựng đã dồn nén nay lại được dịp tuôn trào.

Tôi 23 tuổi, với tấm bằng cử nhân trong tay và vẫn đang thất nghiệp.

Ngày tôi bước chân vào giảng đường đại học, khỏi phải nói ba mẹ đã vui đến nhường nào, mẹ lăng xăng khắp làng trên xóm dưới kể về tôi, ánh mắt đầy vẻ tự hào. Nhà tôi ở xứ nghèo, dù sớm hôm thức khuya dậy sớm cấy cày những mảnh ruộng trơ sỏi cát, ấy thế nhưng ba mẹ vẫn luôn động viên tôi học thành tài. Dẫu cực khổ, họ vẫn nguyện hi sinh mong tương lai tôi sáng ngời.

Thấu hiểu bao nhọc nhằn gian khó của ba mẹ và nhận thức được nhà tôi nghèo, lại không thể cậy nhờ được ai, nên bản thân luôn tự nhủ phải cố gắng và nỗ lực không ngừng nghỉ mong gặt hái kết quả tốt đẹp.

Ngày tốt nghiệp, cầm trên tay tấm bằng kĩ sư loại khá, sự mạnh mẽ của một đứa con trai cũng không thể ngăn nổi giọt nước mắt lăn dài vì hạnh phúc. Khi ấy tôi đã cười thật nhiều và miệng thì cứ lặp lại câu nói: “Mình sắp được đi làm!”, Tôi tưởng chừng quãng đường được phụng dưỡng, báo hiếu cho ba mẹ ngắn lại chẳng tày gang.

Bước vào đời với tấm bằng tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật cầu đường, cùng bao hi vọng về một tương lai tốt đẹp. Ấy thế mà cuộc sống dường như vẫn muốn thử thánh sự kiên trì và bền bỉ nơi tôi. Dù đã nộp hồ sơ vào nhiều công ty chuyên về cầu đường, công trình ở cả Đà Nẵng và Sài Gòn, nhưng may mắn vẫn chưa chịu mỉm cười. Suốt mấy tháng trời tôi mày mò mua báo, gạch tìm những thông tin tuyển dụng hay thông báo tuyển nhân viên. Không biết có bao nhiêu hồ sơ đã được nộp, vậy mà điện thoại chẳng bao giờ chịu rung lên có thông báo phỏng vấn.

Tháng đầu tiên, tôi vẫn còn bao nhiêu hứng khởi khi cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp. Tháng thứ 2, tôi tự an ủi chắc do mình nộp hồ sơ trễ nên bị loại, hay vì một lí do khách quan nào đó. Tháng thứ 3 sau đó, tôi tiếp tục đợi chờ trong những hi vọng mong manh. Ba mẹ vẫn luôn vỗ vai động viên tôi rồi cơ hội cũng sẽ đến, nhưng đến bây giờ đã là 8 tháng kể từ ngày tốt nghiệp, tôi vẫn thất nghiệp.

Trong những tháng ngày chờ đợi, tôi đành xếp lại tấm bằng nơi góc tủ để xin vào làm chạy máy cho một công ty may mặc ở một thị trấn gần đó. Sức nặng của công việc, tôi kham nổi, nhưng nghĩ về 4 năm nơi giảng đường, tôi lại trào nước mắt, trách mình chẳng may mắn, trách bản thân bất tài, vô dụng, chẳng thể làm vui lòng ba mẹ dù họ đã sang bên kia sườn dốc cuộc đời.

Có một nỗi buồn vô hạn, ấy chính là nhìn tấm bằng đại học tôi đã phải nỗ lực không ngừng nghỉ mới có được, nay đã bị bụi phủ mờ và nằm chơ vơ nơi góc tủ!

Bạn có đam mê ngành thiết kế vi mạch và bạn muốn có mức lương 1000 usd cùng lúc bạn

đang muốn tìm một Trung tâm để học vậy hãy đến với ngành vi mạch tại SEMICON

     HotLine: 0972 800 931 Ms Duyên

 

 

 

Related Articles

Chat Zalo